Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

Tất cả những dòng sông đều chảy


Có những cuốn sách mình thích ngay từ lần đọc đầu tiên và cái cảm xúc lần đầu tiên ấy mãnh liệt đến nỗi mình cứ chần chừ, e ngại nửa muốn đọc lại, nửa sợ sệt những cảm xúc đang lắng đọng sẽ tan vỡ. Nhưng có những cuốn sách, phải đến một thời điểm nào đó, đi qua những trải nghiệm nào đó, trong một tâm trạng và hoàn cảnh nào đó mình mới thấm được những giá trị, những ý nghĩa, những sâu sắc sau những dòng chữ giản dị. 

"Tất cả những dòng sông đều chảy" của NANCY CATO đối với mình, thuộc về nhóm thứ hai. 

Mình đọc nó từ thuở còn trung học, lúc ấy chắc chừng mười mấy tuổi, tuổi ấy, mình vẫn đọc mọi cuốn sách mà mẹ thường mua về trong tủ sách nhà mình, nhưng hồi ấy Philadelphia không hấp dẫn mình như Mecghi, như Scalet,...

Mãi sau này, khi mình đã biết yêu, khi mình trải qua những nỗi thất vọng, khi mình đã qua những lúc thấy trái tim mình nghẹn lại vì những nỗi đau, khi mình nhiều lúc cũng phải gồng mình vượt qua những khó khăn, khi mình cũng hiểu nhiều thêm về cuộc đời so với cái hồi trong sáng ngây thơ ngày trước, thì mình yêu cuốn truyện này, yêu vô cùng. Hình như trong tình yêu đó là có tình yêu giành cho chính bản thân mình. Bởi vì mình tìm thấy trong cuộc đời của Philadenphia, trong những khúc quanh của cuộc đời cô ấy, có bóng dáng tâm trạng mình những lúc khó khăn. 

Cũng một phần yêu thêm bởi cuốn truyện mà mình đọc lại là quà tặng từ một người em gái. Hẳn, chẳng phải ngẫu nhiên mà mình lại nhận được cuốn truyện này, nó là một lời tâm sự về một khoảng thời gian, một tâm trạng của em lúc ấy, chia sẻ với mình. Mình hiểu mà! Những dòng em viết cuối sách, đủ để mình biết rằng em đang trong một khúc quanh của cuộc đời em, nhưng mình cũng tin rằng em sẽ đủ nghị lực, đủ bản lĩnh để đi qua khó khăn này.

Mình đọc lại cuốn truyện này trong một chuyến đi công tác. Thật là thư thả, thật nhiều thời gian, ngồi một mình bên bãi biển, với một ly cốc tai, thế đủ để tĩnh, để tâm mình bình thản, chỉ đọc, và có cơ hội nhìn lại những khúc quanh của cuộc đời mình, những nỗi đau, những hờn giận, những thất vọng, những hối tiếc, nhìn lại - ngẫm ngợi - và mỉm cười!





---------------

Các cụ mình vẫn nói: "Sông có khúc, người có lúc". Cuộc đời mỗi người, cũng như mỗi con sông. . Ai cũng có những khó khăn, một lúc nào đó phải đối mặt. Dòng sông nào cũng có những khúc quanh. Vậy nhưng dòng sông nào cũng chảy, không có sự dừng lại, vẫn cứ đổ về biển và từ đó lại sinh ra. Có lúc dòng chảy êm đềm, qua những cánh đồng vàng rực mênh mông, cũng có khi ào ạt dữ dội giữa những vỉa đá ngầm, cũng khi khi tù túng buồn bã qua một vũng lầy để rồi cuối cùng mở ra mênh mông ào vào đại dương. Dòng chảy có dừng lại không? Chẳng có lúc nào dừng lại cả! Cũng như đời người, mỗi khó khăn, mỗi nỗi đau là một khúc quanh. Cứ tưởng rằng lúc ấy, mình dừng lại, không thể nào chảy được nữa, nhưng không phải. Lúc ấy, mình vẫn chảy, với động lực từ chính nỗi đau và khó khăn ấy, để vượt qua những đá ngầm, những vũng lầy, cho dòng nước cuộc đời mình không thể nào mắc kẹt.

Có thể có những giây phút mình tin rằng cuộc đời thế là hết, rằng mình chẳng còn thiết tha gì với cuộc đời này nữa, cũng chẳng còn ai thiết tha mình.

Có thể có những khi nỗi mất mát quá lớn, cảm thấy như mình không thể vượt qua một hàng rào xám xịt với những cọc cao, và phía trước là một con đường dài xám xịt, trống rỗng. 


Có thể có những khoảnh khắc khi nỗi đau và nỗi tủi thân chạm vào đến những chỗ sâu nhất trong tim mình, mình cảm thấy oán giận đến nỗi tin rằng sẽ không bao giờ mình có thể tha thứ được, sẽ không bao giờ cho phép ai làm tổn thương mình như thế nữa.


Mình muốn bỏ đi đến một nơi xa lạ, sống lặng lẽ như một ẩn sĩ ở một bến bờ u buồn, hoang vắng  nào đó bên một dòng sông không bao giờ chảy nữa. Hoặc thả trôi mình, cho cuốn theo dòng chảy rồi mắc kẹt cuộc đời mình ở một vũng lầy, ở một ghềnh đá. Mặc!
 
 

Nhưng rồi tất cả sẽ qua. Mình sẽ vượt qua những khúc quanh cuộc đời đó. 
Và một ngày nào đó nhìn lại, mình sẽ tự hỏi tại sao mình có thể cảm thấy như vậy… Mình sẽ lại mỉm cười. Vượt qua những đau xót, những hờn giận, những hối tiếc, mình muốn mình tha thứ và mỉm cười.



 


 Bởi vì: Sống, mình vẫn cứ bước đi. Và đôi khi nhìn lại.

Nhìn lại, chẳng phải hối tiếc, cũng chẳng cay đắng, chỉ để thấy rằng những nỗi đau, những oán trách, những hờn tủi ấy đã qua đi và đã cho mình một nghị lực mới. Mình đang ở trong một dòng chảy, cứ chảy, chảy mãi không ngừng. 





 --------------------


"Tất cả những dòng sông đều chảy về biển, nhưng biển lại không đầy. Những dòng sông lại quay về đổ vào cội nguồn nơi phát sinh ra chúng." - Lời đề từ của cuốn truyện được Trích trong Cựu ước.
Lời đề từ này đã mang một chất triết lý như chính câu chuyện.


"Tất cả các dòng sông đều chảy" viết về cuộc đời của nữ họa sĩ Philadelphia diễn ra trên dòng sông Murray và Darling, miền nam nước Úc.  Cuộc đời ấy trải dài bắt đầu từ một khúc quanh khi cô bé Delie mất cả gia đình trong một vụ đắm tàu, cô đến sống với dì dượng bên bờ sông Murray. Cuộc đời ấy trôi đi theo dòng chảy của con sông Darling khi cô cùng chồng là thuyền trưởng Brenton lênh đênh chở hàng vượt qua những bùn lầy, những ghềnh đá ngầm, những mùa nước kéo đầy, những khi dòng chảy êm đềm tuyệt đẹp. Cho đến những ngày cô làm nữ thuyền trưởng dọc ngang vùng Victoria với những vất vả, những khó khăn, những nỗi đau. Rồi đến lúc tuổi già xế bóng, đời cô vẫn gắn liền với nhịp đập của sông nước.
Nhưng "Tất cả các dòng sông đều chảy" không chỉ đơn thuần kể về đời riêng của một con người. Trong câu chuyện chứa đựng một ý nghĩa rộng hơn, đầy chất triết lý. Đời người như đời sông. Cuộc sống như tan hòa với thời gian: luôn luôn trôi đi nhưng không nghừng đổi mới, mãi mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn là thực. Tất cả sông rồi sẽ đi về biển, từ biển bao la sẽ rót vào những lòng sông menh mông tràn đầy, mạch luân lưu không ngơi nghỉ ấy là cuộc sống. Sẽ không bao giờ có cái chết vì nơi tận cùng cũng là khởi thủy cho những mầm sống mới.

Mình thích  xiết bao, cũng cảm động xiết bao với hình ảnh bà lão Philadelphia được 2 đứa cháu gái đưa bà đi bơi ở biển. Như một sự trở về và nảy mầm một sự bắt đầu mới!


----------------


10 nhận xét:

  1. Chị viết cảm động lắm, đọc mà thấy tâm trạng mình ở trong đấy. Chị viết nhiều hơn nữa cho em đọc ké với hihi..

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thỉnh thoảng, đọc một cuốn truyện hay thì chị lại có cảm hứng viết tí chút. Đôi khi chỉ vài dòng linh tinh. Đôi khi thì là một cảm xúc dài. Thực ra là viết cảm xúc và suy nghĩ của mình. Mà em thì nhiều sách, truyện hay nhỉ, cứ thông tin để chị đọc, rồi c lại viết cho e đọc nhé!

      Xóa
  2. Cảm ơn chị về entry này. Hình như em vừa được cầm tay dắt đi qua một trải nghiệm cần thiết trong tgian này. Bỗng nhiên em lại liên tưởng đến câu "Cuộc sống là một niềm an ủi vô bờ. Cuộc sống chỉ cho ta mà không cần lấy bớt đi. Cuộc sống cho ta tất cả và mỉm cười khi thấy ta dại dột. Con người sinh ra vốn bất toàn và để làm những điều lầm lỗi. Nó đẹp vì bất toàn. Nó đáng yêu vì nó luôn luôn lầm lỗi..." (TCS)
    "Sẽ không bao giờ có cái chết vì nơi tận cùng cũng là khởi thủy cho những mầm sống mới", em sẽ luôn ghi nhớ điều này ạ :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bao giờ thì mình được dắt tay nhau, yên lặng bên nhau, lắng đọng với những xảm xúc nhỉ Sóng?

      Xóa
  3. Em k biết người khác thế nào nhưng nó đúng với cuộc đời của em cho đến lúc này: Đúng là sống có khúc và người có lúc, tất cả các dòng sông đều chảy, em chảy chị chảy, ai ai cũng chảy hihi^^^..Chị làm em có cảm hứng viết 1 entry về mình rồi đấy :D.

    Cuộc sống em nghĩ k lúc nào như lúc nào, lúc thế này lúc thế kia dù có muốn hay không nó vẫn thế :D

    mà chị cài đặt thế nào em không thể vào blog nhà chị bằng điện thoại được :(( cứ phải vào bằng máy tính cơ hic...mà em thì hay ol điện thoại hơn máy tính hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em viết đi. Chính em cũng làm c có cảm hứng viết blog trở laị đấy.
      C cũng ko rõ c đặt thế nào đâu, nhưng cứ mỗi lần e đặt câu hỏi là c lại tìm cách trả lời và biết thêm 1 thứ. Hi hi

      Xóa
  4. Ui em chưa đọc truyện này :D Sau entry này của chị chắc em sẽ tìm đọc :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em đọc đi, cũng nhẹ nhàng, chắc em cũng thích đấy!

      Xóa
  5. Em đọc quyển này cũng lâu lắm rồi, hôm nay đọc entry này của chị muốn đọc lại quá. Chỉ tiếc giờ thời gian dành cho sách không nhiều như trước, nhiều sách mới ra liên tục, cứ muốn khám phá khám phá và khám phá mà quên đi rằng một lúc nào đấy cần giở lại những hồi ức. Ví dụ em đâm đầu vào "Đức Phật và Nàng", đến khi đọc hết, công việc, kế hoạch bù đầu, có thời gian lại thấy "Đức phật và Nang" phần 2 xuất hiện, ngó sang bên cạnh lại thấy cuốn "Có ai đấy đang dõi theo em" ... riết rồi cứ thế e chỉ dành thời gian cho sách mới mà quên đi những cuốn một thời khiến mình đọc thâu đêm, suốt sáng.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. CHị bây giờ cũng ít thời gian đọc sách lắm. Mà lâu lắm chị chả cập nhật sách mới nữa chứ! Tại vì hồi xôn xao "50 sắc thái" chị cũng đọc mà thấy chán, nên ko thích. Chị cũng chưa đọc "Đức Phật và Nàng", có hay ko em?

      Ngày trước, chị cũng cứ đọc thâu đêm, suốt sáng. Bây giờ không thế được vì đến giờ là phải lên giường đi ngủ. Chị mà thức đọc thì Bim nó cũng thức đọc.

      Xóa