Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

Mùa đông đã về

Hôm qua, ngày vẫn nắng.
Nhìn cái ảnh mẹ Tôm úp trên phây búc ảnh "cúc họa mi báo đông về", thích thì thích mê, cũng xốn xang ghê lắm, nhưng không nghĩ là "báo" chuẩn đâu. Đến dự báo bão còn sai cơ mà!


Ảnh minh họa: cho chị lấy ảnh này của mẹ Dế nhỏ trên phây búc của mẹ Tôm nhé!

 Buổi tối đi ngủ, Bob dặn mai mẹ đánh thức con dậy sớm, để con đọc 1 trang truyện rồi mới đi đạp xe mẹ nhé! Dạo này Bob mê đọc truyện lắm. Lúc nào cũng thấy Bob ôm quyển truyện. Lại còn hỏi mẹ: Mẹ thấy con hay đọc truyện hơn hay là hay chơi điện tử hơn? Vì biết thừa câu trả lời rồi, vì muốn được mẹ nịnh thối vài câu mà! Buổi tối, ôm ấp nhau nó còn kêu nóng, nó chỉ cho thơm cái, ôm cái rồi bắt mẹ nằm về chỗ của mẹ đi!
Thế mà sáng dậy, mẹ thấy lành lạnh, co ro quay sang ôm cái "gối ôm BOB" cho ấm ngủ thêm một lúc nữa mới đánh thức nó dậy.
Nó ôm lấy quyển truyện đọc đọc! Mẹ bảo đi đạp xe với mẹ đi! Nó vâng ạ, nhưng vẫn ngồi trong màn kêu mũi con tịt rồi đây này, xong lại thấy ho! Mùa đông về, gọi mẹ bằng tiếng ho của nó đấy!
Hóa ra, "cúc họa mi" dự báo chuẩn hơn VTV nhỉ!

Mẹ đạp xe ra đường, khoác thêm chiếc áo gió mỏng, thế mà vẫn thấy lạnh lạnh, se se, đúng cái lạnh của mùa đông! Cái lạnh đầu mùa đông  năm nay đây!

Ra chợ, mẹ nghĩ ngay tối nay làm món sườn nướng và thịt ba chỉ rang cháy cạnh để ăn cơm! Ui, nghĩ thôi đã thấy thơm nức và ấm sực rồi! Đi qua chị hàng hoa quen, thấy cúc họa mi, trắng cả một sạp. Thế là phải dừng lại để mang một bó về! Hoa trắng chen lẫn giữa những thịt, sườn, ngô, cam,

Về nhà Bim Bob đã quần áo chỉnh tề, nhưng vẫn chỉ mặc áo cộc, đồng phục. Mẹ suýt xoa kêu lạnh và giục 2 anh em mặc áo len, áo khoác rồi xuống ăn sáng. Bố đã pha sẵn 3 cốc nước cam, lại còn mở nhạc Phú Quang nữa chứ! Thế là cắm hoa xong, mẹ còn pha thêm tách cà phê nâu chung cho bố mẹ và một cốc sữa cà phê nóng thơm lừng theo đặt hàng của Bob!

Ui chao, mùa đông cũng làm người ta lãng mạn hơn nhỉ! Vừa ăn sáng, vừa nghe Phú Quang, vừa ngắm hoa cúc, rồi lại nhâm nhi cà phê nóng, vừa nghe tiếng chí chóe cãi nhau của bọn trẻ con, thỉnh thoảng đang nói chuyện với nhau lại quay sang giục chúng nó ăn đi, uống đi! Nếu mùa đông chưa đến chắc nửa phần đầu lãng mạn không xuất hiện trong sáng nay, chỉ có phần hiện thực thôi!

Chia tay nhau để đến trường thì chúng nó trèo tót hết lên xe mẹ! Mọi hôm bố đèo Bim, mẹ đèo Bob cùng đến trường! Đứng giữa sân trường rồi mới tạm biệt nhau. Hôm nay, chia tay ở cổng nhà 3 mẹ con chào bố, mẹ thơm bố nhưng 2 anh em không thơm, đòi thơm mẹ rồi mẹ thơm chuyền sang bố cơ! Bob ngồi đằng sau ôm chặt mẹ, thơm vào má mẹ, mẹ thơm vào má bố! Hi hi!

Mùa đông lạnh cũng thích nhỉ! Thích ôm ấp nhau hơn! Gần nhau hơn! Cần nhau hơn! Và yêu nhau hơn! Thích mùa đông rồi đấy!

Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

Tặng tình yêu mùa thu!!!





Mùa thu sắp qua hẳn rồi! Chỉ thảng hoặc sót lại vài ngày nắng vàng se se! Đấy, cả một mùa thu, thế mà em sắp bỏ quên nó rồi! Nó chẳng làm em xao xác như ngày xưa nữa! 


Còn nhiều thứ đáng cho em xao xác, lo nghĩ hơn cả mùa thu rồi đấy, anh ạ!

 
Cũng là chuyện bình thường thôi mà, anh nhỉ! Những ngày anh bận rộn đi sớm về khuya khiến em không kịp nhận ra nắng thu vàng, hoa sữa nồng nàn nữa! Nhưng sớm nay, khi anh chở Bim Bob đi học rồi, còn mình em ở nhà rảnh rang em thấy ngày thênh thang thế! Nhớ cái lúc 3 bố con ngồi trên xe rồi còn tranh nhau níu cổ em để thơm, để ôm, để tạm biệt nó khiến cho em thấy một ngày dịu dàng đáng yêu thế! Anh bảo sửa cái máy ảnh mà vẫn chưa kịp làm nên em vác cái máy ố ố mờ mờ đi lang thang trong một ngày cuối thu. Anh có thấy em dễ tính hơn xưa không? Thật ra, em vẫn nhớ mùa thu, và em ngắm mùa thu bằng đôi mắt của em, máy ảnh chỉ là để lưu lại khoảnh khắc mà thôi!
  





 

Nói đến khoảnh khắc làm em nhớ đến ngày tình yêu của chúng mình! Đó cũng là một ngày mùa thu!  Khoảnh khắc của mỗi năm đều in dấu trong em kể từ ngày mùa thu năm đầu tiên mình đến với nhau. Cái khoảng khắc anh cầm bàn tay em đặt vào lòng bàn tay anh, khoảnh khắc của những giọt nước mắt rơi, đậu vào lòng bàn tay trong ngày đầu tiên, tất cả vẫn vẹn nguyên cảm xúc. Ngày đầu tiên ấy là một ngày mùa thu giông bão! Cũng mười mấy mùa thu đi qua rồi! Có ngày bình yên, có ngày bão giông! Với em, mỗi ngày này đến là một cảm xúc, một tâm trạng, một suy nghĩ khác! Như ngày này của năm nay, em chẳng nghĩ ngợi gì cả. Lúc ấy, em đang ở một bãi biển xa tít tắp, anh đang nằm ốm ở nhà. Em chỉ nhớ anh thôi! Nhớ! Và mong chúng mình được ôm nhau một cái ôm thật chặt! Càng ngày, em càng trở nên đơn giản hơn, phải không anh?





Dạo này, không biết sao, trong lúc làm việc, thỉnh thoảng em lại nhớ anh chứ! Chỉ là nhớ, nhớ, nhớ thôi! Nỗi nhớ ấy mà anh! Có lẽ cuộc sống có nhiều xáo trộn và bất ngờ quá, làm cho em như thế! Như lúc này đây, bỗng dưng em nhớ anh và muốn viết linh tinh vài dòng! Vừa nghe "Khúc mùa thu", vừa uống cốc nước đậu xanh (mà anh dặn em nhớ uống luôn), vừa gõ lách cách, thì thấy điện thoại của anh gọi nhắc em. Em thấy, sao dạo này anh dịu dàng với em đến thế? Hay càng ngày em càng dễ tính hơn nhỉ? Dù sao thì em cũng thích cảm giác được chăm sóc, được nuông chiều, được quan tâm và nâng niu như bây giờ anh đang giành cho em, thật đấy!





Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

Chuyện tập thể dục


Bố cứ chê mẹ lười! Vì sáng nào, bố cũng đánh thức chán chê, 3 mẹ con vẫn ôm nhau ngủ! Chán, bố lại nằm ôm 3 đứa, ngủ tiếp! Hôm nào cả nhà cũng dậy muộn! Nhất là những ngày cuối tuần, đêm thì thức khuya xem phim, đọc truyện, sáng ra bảnh mắt không dậy nổi! Đến nỗi mở mắt, hò nhau dậy, Bob lại bảo "Hôm nay là cuối tuần mà!" Thế là cù nhau một hồi, mắt lại nhắm vào và ôm nhau!

Mẹ bảo bố phải tập thể dục để giảm béo! Bụng bố phệ, to lắm rồi! Bố sợ, Bố dậy sớm tập được mấy hôm nhưng tập một mình buồn quá nên nản! Bố rủ mẹ dậy sớm tập cùng nhưng mẹ bảo mẹ có béo đâu mà phải tập, mẹ còn phải ngủ cho béo mà! Mẹ xui bố rủ Bim Bob dậy tập cùng nhưng bố không rủ nổi! Thế là bố lại quay sang chê mẹ lười! Già rồi mà còn không chịu tập thể dục!

Thế thì nhé, mẹ sẽ cho bố biết!
Tối thứ sáu mẹ lên kế hoạch sáng mai, mẹ dậy sớm, đi đạp xe! Ờ, xong rồi có 2 người đăng ký dậy sớm đi cùng mẹ rồi nhé! Bố bảo, làm sao mà 3 mẹ con dậy được. Trời chuyển sang mùa đông rồi, lạnh đấy!
Nói thế thôi, mẹ hô quyết tâm thế thôi, chứ mẹ cũng sợ mẹ không làm được! Tối đi ngủ, Bob bảo mẹ phải mang đồng hồ báo thức vào trong giường đi, để nó kêu reng reng cạnh tai con, con mới dậy được! Thế là mẹ đặt đồng hồ báo thức! 5 giờ nhé! Ung dung lắm!
Sáng Thứ 7 chả thấy đồng hồ báo thức kêu. Nó hết pin lúc 5 giờ kém 15. Hi hi! Từ khi mua đến giờ, lúc đặt chuông báo thức thì nó lại hết pin. May có điện thoại bố kêu, đánh thức mẹ dậy lúc 6 giờ! Mẹ gọi Bob cái, Bob dạ luôn, con đi đạp xe với mẹ! Ngồi dậy, mắt nhắm, hỏi mẹ: Mẹ, con đạp xe, nhắm mắt thì có được không mẹ nhỉ! Hi hi, được chứ!Anh Bim thì cũng một lúc mới dậy được! Rồi 3 mẹ con 3 cái xe vác ra khỏi nhà đạp lòng vòng!

Chủ nhật thì tinh thần phấn chấn, hăng hái hơn. Bố cũng đòi tham gia! Mẹ bảo bố phải chạy bộ nhé! Vì nhà có 3 cái xe đạp thôi! Bố thì ừ, nhưng Bob bảo không! Bố, bố phải đèo mẹ bằng xe đạp ý, mẹ chỉ cần ngồi đằng sau thôi, vì mẹ là phụ nữ mà!
Cả nhà đạp xe đến công viên Cầu Giấy! Bim Bob tha hồ chơi nhé! Bố mẹ cũng chơi!
Trò leo tháp dây, mới đầu Bim Bob sợ, nhưng lúc sau thì Bob leo thoăn thoắt, còn bảo, mẹ con đứng đây, mẹ chụp ảnh con chinh phục đỉnh cao đi! Anh Bim thì vẫn sợ, kêu con không lên được đâu, con sợ độ cao lắm! Nhưng vì em Bob khích tướng, em là NGƯỜI RỪNG  đấy nên em leo rất giỏi! Nhưng anh Bim mà leo được lên đỉnh thì em gọi anh BIM là SƯ PHỤ LEO DÂY! Rồi Bob cứ trèo qua trèo lại chỗ anh Bim và "không có gì là không thể!" Thế là anh Bim cũng cố gắng, cố gắng, rồi cũng leo được lên gần đến đỉnh và trèo xuống với một quyết tâm, lần sau con sẽ leo lên đến đỉnh cho mẹ xem!
Vào khu vui chơi trẻ con, Bim Bob chơi trò gì, bố mẹ cũng chơi trò ấy! Các anh chị lơn lớn nhìn thấy bố mẹ chơi xích đu, chơi bập bênh và đu cáp với nhau thì cười khúc khích! Nhưng Bim Bob không cười, lại còn dạy bố mẹ chơi từng trò như thế nào!

Lúc mọi người đến công viên đông thì nhà mình đi về! Tại nhà mình đi tập thể dục buổi sáng mà! Trên đường đi, mọi người thấy Bob đạp xe vèo vèo, là ngoảnh lại nhìn thằng bé rồi khen: Giỏi quá nhỉ! Mẹ cứ trêu Bob, là Bob đi tập thể dục được nhiều người khen thế nhỉ là lại cười xấu hổ! Nhưng mẹ với bố đi đằng sau, mẹ cũng phải bảo với bố: Nhìn thằng Bob đạp xe, cứ be bé, mà đạp vèo vèo yêu quá anh nhỉ! Lúc nào phải quay lại cho nó, không nó lớn là thấy hết cả yêu!

Về 2 anh em hỏi, tuần sau mình mới đạp xe đến Công viên Cầu Giấy hả mẹ? Thế ngày thường thì mình đạp xe đi đâu? Bắt đầu thích rồi nhé! Buổi sáng, đạp xe cũng đến 10km.Về Bob bảo" con bị gẫy chim mẹ ạ!" Hi hi! Đạp khỏe thế mà, trộm vía!







Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

Bob thối

Hôm qua, mẹ đang ở cơ quan thì có điện thoại triệu mẹ đến trường đón Bob vì tội Bob ị đùn!
Hị hị, viết thế này thì sau Bob đọc xấu hổ lắm nhỉ! Ai đời học lớp Một rồi mà ị đùn!
Hóa ra là cô giáo dặn trong giờ học, cô đang giảng bài thì không được đi vệ sinh, nên Bob không dám xin phép cô đi!
Bob nói thế làm mẹ lại nhớ mẹ vật lộn với Bob vì chuyện mặc áo đồng phục học thể dục. Lớp Bob có 2 buổi học thể dục liền nhau vào Thứ 4 và Thứ 5. Mà cô dặn, ngày học thể dục thì phải mặc đồng phục. Học xong thể dục ngày Thứ 4 thì Bob nhễ nhại mồ hôi, quần áo chua loét nên mẹ bảo bỏ vào sọt để giặt. Sáng hôm sau, Bob nhất quyết mặc áo đồng phục thể dục học, mẹ nói thế nào cũng không nghe chỉ vì "cô giáo dặn thế". Mẹ bảo áo bẩn lắm rồi, con mặc quần áo sạch sẽ đến lớp và trình bày với cô lý do, không sao đâu, nhưng Bob sợ, không dám, cứ nước mắt lã chã sợ cô giáo mắng, cô giáo phạt!

Đấy, nỗi sợ hãi to đùng! Làm cho thối cả người!
Chiều mẹ đón về hỏi hôm nay Bob có bị bạn nào trêu là ị đùn không thì kêu chả bạn nào trêu con cả, các bạn chỉ hỏi làm sao mà lại ị đùn thì con bảo tại vì nhanh quá!

Bob cứ hay sợ các quy định và Bob thực hiện rất là nguyên tắc. Đã là quy định và nguyên tắc thì theo Bob là không được làm trái. Mẹ bảo con cứ làm nếu con thấy đúng rồi giải thích cho mọi người tại sao lại làm thế nhưng Bob lại luôn thấy cô giáo đúng, nội quy đúng! Làm sao để Bob mạnh dạn hơn nhỉ! Bob chỉ được cái lý luận thôi! Nhưng vào hoàn cảnh thì lại sợ sệt!

Rồi mẹ lại đưa tình huống ra xem Bob phản ứng thế nào. Trả lời thì OK chuẩn, nhưng mẹ nghĩ lúc rơi vào hoàn cảnh ấy, có khi lại ngồi im chả dám phản ứng gì!
--------


Buổi tối, anh Bim học, Bob chơi ở phòng bên kia. Bố mẹ nằm ở phòng bên này!  Mẹ í ới gọi Bob sang cứu, mách Bob là bố trêu mẹ.
Bob bảo: Bố trêu mẹ thì mẹ phải bảo với bố là đừng có trêu nữa, sao mẹ phải mách con? Mà không phải bố trêu mẹ đâu. Đấy là bố yêu mẹ đấy!
Hi hi. Bố sướng lắm, bố ôm mẹ, thơm mẹ chiu chíu! bảo Ừ, bố yêu mẹ mà, bố có trêu mẹ đâu! Bob lại bảo" Thơm cũng là yêu, ôm cũng là yêu, không phải trêu đâu!"
Mẹ vẫn nhăn hết cả mặt, bố trêu mẹ đấy, bố ôm mẹ chặt quá, mẹ không thở được, bố để tay nặng hết cả người mẹ.
Bob nhặt tay bố từ cổ mẹ đặt xuống bụng mẹ, bảo bố để yên tay ở đây!
Hi hi! Những cục tình yêu thối của mẹ!

Những chuyến đi

Có vẻ, mẹ đã dần dần thích nghi với các chuyến đi hơn!
Trước, cứ ra khỏi nhà là mẹ thường rất khó ngủ, khó bắt với những sự khác lạ, sự thay đổi ở nơi mới! Ngủ thì thường không ngủ được. Ăn thì cứ quen với món cũ! Nhưng cũng ngấm dần tư tưởng của bố là đi đến đâu phải khám phá và thưởng thức món ăn ở nơi đó, không ăn đồ ở nhà vốn dĩ vẫn ăn!
Bây giờ thì mấy chuyến đi gần đây mọi thứ ăn, ngủ, sinh hoạt ở nơi mới với mẹ như không có gì thay đổi, cứ như mình vốn sống ở đó!

Nhà mình, một năm cùng nhau đi chơi xa 1-2 chuyến! Mẹ thích những chuyến đi ấy cực kỳ! Vui vẻ, ấm áp, hạnh phúc và thư giãn. Thỉnh thoảng xem lại ảnh, clip của những chuyến đi ấy, cảm giác vẫn cứ bồi hồi! Từ những chuyến đi chỉ có bố và mẹ, đến chuyến đi có bố - mẹ và Bim, rồi những chuyến đi có đủ cả 4 người nhà mình, rồi những chuyến đi có thêm anh Ỉn, có thêm em Bi, có thêm bà nội! Lúc nào cũng ăm ắp kỷ niệm, ăm ắp tiếng cười, chí chóe tiếng đánh nhau và không thiếu tiếng khóc!

Cũng nhiều những chuyến đi của riêng mẹ! Cũng vui vẻ, thú vị cực kỳ! Mỗi một nơi đến, là một khám phá, một cảm xúc! Một kiểu cảm xúc riêng!

Hỏi mẹ thích chuyến đi nào hơn thì mẹ thật khó trả lời. Kiểu nào mẹ cũng thích! Nhưng có một sự khác biệt lớn nhất là:
Với những chuyến đi có đủ cả nhà thì luôn mong thời gian chơi bời ấy kéo dài, đang những ngày nghỉ ấy thì chả còn nhớ đến gì nữa, chỉ ăn, chơi, vui, với đúng nơi ấy, sống với đúng những người thương yêu ấy, còn thì quên tất cả.
Còn những chuyến đi của riêng mẹ, thì dù luôn thích thú với những cảnh sắc, những món ăn ở nơi đó thì cảm giác lớn nhất là mẹ muốn có bố, có Bim Bob ở bên cạnh, muốn một ngày nào đó cả nhà mình đến đây cùng nhau. Và cảm giác khi trở về nhà thì thật là thoải mái, bình yên và sung sướng!Sau những ngày dài rong ruổi, về nằm thoải mái trên chiếc giường chìm vào giấc ngủ thì bị đánh thức dậy vì những cái thơm chiu chíu, những vòng tay ôm đến nghẹt thở. Những cảm giác dâng lên thật là khó tả!


----------

Tháng mười, là tháng mà mẹ đi liên tục! Hầu như tuần nào mẹ cũng đi! Bim Bob thì cứ ghen tị! "Uầy, sao mẹ sướng thế, sao mẹ được đi nhiều thế?" Rồi lại tìm trên bản đồ xem mẹ đi đến nơi nào! Ở nơi đó có núi hay có biển! Có khi nào mẹ cho con đi công tác theo mẹ được không?

Đợt này mẹ đi Úc thì mẹ vừa ra khỏi nhà hôm trước thì hôm sau bố nằm bẹp ốm không dậy được! Mẹ về, Bim khoe là 3 bố con toàn đi ăn ở ngoài mẹ ạ! Con đi ăn bún mọc ngon lắm, thế mà bố ăn được có tí thôi, mà bố đã nôn ra nhiều lắm! Mẹ ơi, mẹ viết thư cho con, con chả dịch được, con phải bảo bố dịch cho cho con thì con mới hiểu đấy! Bob thì khoe con làm bài đầy đủ lắm đấy! Tại vì con đọc thư mẹ viết cho con mà! Uầy, mẹ viết thư xịn thế, lần sau mẹ lại viết cho con nhé! Bob lại còn đọc nguyên văn lại mấy dòng mẹ viết cho Bob nữa chứ!

--------------

Mỗi chuyến đi thì cũng có vô số những điều thú vị, vô số những cảm xúc, vô số những trải nghiệm và giúp mình khôn lớn, hiểu biết dần lên.
Nhưng cứ đi ra khỏi nhà, rồi trở về và thấy những ríu rít bình yên, thấy những yêu thương ngập tràn thì thấy HOME là nơi mà cả cuộc đời mình, cả trái tim mình luôn muốn giành tặng!

-----------




 

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013

Một chiều thu ...


Lâu lắm rồi, mình mới lại lang thang! Mà lại lang thang vào một chiều thu vàng nắng rười rượi, gió buông ngập trời! Lúc ấy, mới bất chợt thấy mùa sao đẹp thế!

 

Lang thang khắp nơi, khắp nẻo, rồi nghỉ lại giữa hồ để uống trà sen với bánh đậu xanh và kẹo lạc. Hóng gió, ngắm hồ, quên hết cả cuộc sống hối hả, chỉ còn thấy tiếng cười trong văn vắt lan khắp mặt hồ. Bỗng dưng thấy lòng mình như bay lên cùng gió!

Thế mà, có nhiều khi mình cứ lẩm nhẩm mấy câu thơ của Xuân Quỳnh:
                    "Nếu ngày mai em không làm thơ nữa
                     Cuộc sống sẽ trở về bình yên
                     Ngày nối nhau trên đường phố êm đềm
                     Không nỗi khổ, không niềm vui kinh ngạc".


Và tự hỏi mình rằng, ừ liệu có bao giờ mình vô cảm, chai sạn trước cuộc sống này không? Hỏi xong rồi lại thấy buồn buồn, vì hình như mình cứ bị cuộc sống hối hả cuốn đi, không cảm xúc!

Nhưng có lẽ rằng không phải thế! Cuộc sống, thời gian trôi đi vẫn cho mình đong đầy cảm xúc đó thôi. Như buổi chiều nay, mình thấy thích biết bao, mà thật ra phải gọi tên nó là hanh phúc mới đúng!


Hạnh phúc vì thấy cuộc sống quanh mình sao mà tươi đẹp thế, đáng yêu thế!



Hạnh phúc vì có người mang cho mình cảm giác bình yên, dịu ngọt đến thế!












Hanh phúc vì những cảm xúc ngập tràn dâng trong lòng mình!


 Để lâu lắm rồi, mình lại mơ với mộng và đặt bút viết những vần thơ!



Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

Sinh nhật bố yêu

Sáng 3 mẹ con lăn lóc trên giường, mặc bố hò lên hò xuống, chả đứa nào dậy nổi! Chịu không nổi, bố chạy sang ôm cả 3 đứa và kêu:
- Ba mẹ con dậy chúc mừng sinh nhật bố đi nào!
Hai đứa kia chắc chả nghe thấy gì. Chúng nó vẫn im thin thít và lăn lóc tiếp!
Còn một đứa nghe thấy, nhưng cũng im thin thít, mắt vẫn nhắm, ngủ tiếp! Nhắm đến khi mà cứ thấy chiu chíu vào mặt mình mới ườn ào bò dậy!
Đến khi đứa lớn cù 2 đứa bé dậy thì bố đã đi phơi quần áo rồi! 3 mẹ con lại nằm trên giường nói chuyện. Nói về cái ngày đặc biệt của người đang phơi quần áo!
- Chúng mình tổ chức sinh nhật bố thế nào nhỉ!
- Ơ, 1 năm bố có 2 sinh nhật hả mẹ? Hôm Thứ 7 bố vừa sinh nhật ở nhà bà nội rồi còn gì? Bob thắc mắc ngay. Con chỉ có 1 sinh nhật thôi cơ mà!
Thật ra là hôm trước mẹ bảo tổ chức sinh nhật bố bên nhà ông bà nội và làm chung với sinh nhật của bà nội.
----------------
Chiều, mẹ đón Bim Bob.
- Mình tổ chức sinh nhật bố thế nào nhỉ? Mẹ lại hỏi Bim Bob.
Bim chả ý kiến gì cả. Nhưng Bob thì phát biểu rất sôi nổi:
- Con nghĩ là mình nên hỏi bố. Nếu bố thích đi ăn thì cả nhà mình đi ăn! Còn nếu bố thích ở nhà thì mẹ nấu món gì mà bố thích ý! Mình NÊN CHIỀU THEO Ý THÍCH CỦA BỐ!
He he, bố mà nghe được chắc sướng lắm!
 Mẹ hỏi:
- Thế Bim Bob tặng bố quà gì?
- Hôm nọ, 3 mẹ con chả tặng quà chung cho bố rồi còn gì? 3 mẹ con chả đi mua quà cho bố còn gì? Bob cãi!
- Nhưng con vẫn muốn tặng bố 1 món quà riêng! Con tặng bố 1 cuốn sách! Bob bảo
- Con mua kính tặng bố! Bim bảo!
Mẹ thấy cũng hay nhưng tối rồi, hơi muộn mà chả kịp tìm hàng kính nào tử tế để đi mua nên bảo Bim đổi sang quà khác!

Đi qua cửa hàng máy tính, Bim đòi mua  IPAD tặng bố! Chắc thích tặng bố để được chơi ké!
Mẹ hỏi con có tiền không thì bảo Bọn con có 7 tr (tiền đút lợn có 7 tr lúc nào cũng khoe). Nhưng IPAD tận 15 tr thì còn thiếu 8 tr.
- Hay mẹ rút tiền của mẹ cho bọn con đi!
- Không, mẹ không có tiền đâu!
- Thôi, con tặng bố bánh gato! Cuối cùng thì Bim chốt lại món quà tặng bố!
- Mẹ thì tặng bố hoa!
- Con  chả tặng bố gì! Con là một món quà đặc biệt tặng bố rồi! Ặc ặc, Bob lúc nào cũng phát biểu như chân lý!
ĐI mua bánh gato, cô bán hàng hỏi viết gì nhỉ, Bob bảo:
- Bố yêu!
Bim thì "Chúc mừng sinh nhật bố!"
Cuối cùng thành "Mừng sinh nhật bố yêu"
Mẹ cố bon chen, chọn nến "I LOVE YOU", còn tranh nhau với cả Bob vì Bob chọn nến khác nhưng mẹ phải thuyết phục là để dành nến đấy đến sinh nhật Bob thì mua!






Buổi sáng, trước khi đi làm thì bố hẹn hôm nay bố về sớm để cả nhà đi ăn! Mẹ cũng định thế, vì không chắc hôm nay mẹ về được sớm để chuẩn bị mặc dù mẹ vẫn thích ở nhà nấu nướng MỘT MÓN GÌ ĐÓ mà BỐ THÍCH hơn!
VÌ Bob nói thế, với lại mẹ cũng đoán là bố sẽ thích ăn ở nhà hơn nên mẹ đi chợ, nấu món mà bố thích. Lần nào, mẹ nấu thử món gì đó giống ở ngoài hàng, khi ăn thế nào mấy bố con cũng chấm điểm! Bao giờ bố cũng bảo bố thấy mẹ nấu ngon hơn ngoài hàng! He he! Không phải bố khen mẹ, hay nịnh mẹ đâu, bố không biết nịnh! Mẹ nghĩ là bố nói thật! Không phải vì mẹ nấu ngon hơn ngoài hàng, mà vì mẹ nấu hợp với khẩu vị của bố thôi! Ngoài hàng là nấu theo khẩu vị chung của tất cả khách hàng. Còn mẹ nấu theo khẩu vị của bố, của BIM BOB, khách hàng đặc biệt, nên phải khác!

Mẹ đi chợ, mua mua sắm sắm, về đến nhà hơn 6 giờ! Bim gọi điện, bố bảo 7 giờ bố về mà cuống quýt, vội vàng. May mà BIM BOB hỗ trợ mẹ rất đắc lực, nào gọt khoai, gọt cà rốt, dưa chuột, bóc hành, bóc tỏi, ...  nên mọi thứ xong xuôi trước 7 giờ! Cũng đầy một bàn, toàn món tủ của bố! Vội ăn quá, quên mất cả chụp ảnh!
Cả nhà ngồi nâng cốc, chúc mừng sinh nhật bố, chúc cả nhà mạnh khỏe! Cả bà nôi và nhà bác Dũng cũng sang!
Mẹ cụng ly với bà nội, cảm ơn bà đã đẻ một thằng cu ngoan cho mẹ xài! Bà cười phớ lớ rất mãn nguyện! Rồi bà kể chuyện ngày trước, bà đau bụng lúc mấy giờ, bà đẻ bố lúc mấy giờ, bà bảo bà dễ đẻ dặn 1 hơi là bố chui tọt ra! Hi hi!
Rồi cả nhà ra hát Hép bi bớt đây chúc mừng bố và ăn bánh gato.
Bà với nhà bác Dũng về thì bố lên giường khò luôn, chắc bố say rượu hay sao ý! Bob đang nằm vắt chân lên người bố xem ti vi và sướng vì con có ít bài học tí là xong, Bim còn đang phải học bài kêu con học bài muộn nhưng lại vui, mẹ còn đang chuẩn bị cho chuyến đi công tác.
Bố yêu thêm tuổi mới được nhận ngay niềm vui là mấy ngày chăm 2 con giai yêu và nhớ vợ!






Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Chuyện với chàng lý sự




 
Hôm qua, Bob đi học về bảo mẹ:
- Mẹ ơi, con bị hỏng bút chì rồi. Nó gẫy hết cả ngòi! Con không có bút viết, nhưng bạn Chi cho con mượn.
- Thế Bob có 2 cái bút cơ mà!
- Nhưng 1 cái bị mất đâu ý! Còn một cái con chả biết tại sao nó gẫy!
- Thế bạn Chi có 2 cái bút, bạn Chi cho con mượn 1 cái à?
- Không, bọn con viết chung 1 cái. Bạn Chi viết xong, lại chuyển cho con viết!

 Hình dung ra cảnh 2 đứa ngồi trong lớp, đứa này líu ríu viết bài, rồi chuyền bút cho nhau, lại đứa kia líu ríu viết mà thấy yêu!

-------------
Hôm nay, lại thấy khoe mẹ:
- Hôm nay, bạn con bị mất bút, con cho bạn mượn bút đấy!
- Con cho bạn nào mượn thế?
- Bạn Chi ý mẹ!
- Thế 2 bạn viết chung 1 bút à?
- Không! Mẹ quên à, con có 2 bút! Một bút anh Bim CHO còn một bút mẹ TẶNG ấy!

-------------
Mẹ hay động viên Bob ăn nhiều cho béo vì Bob hơi gầy! Nhưng lần nào mẹ nói thế, Bob cũng phản ứng lại.
- Con ăn để LỚN chứ không phải để BÉO. Con không thích BÉO PHÌ!

Hồi Bob chuẩn bị vào lớp Một, mẹ bảo Bob ăn nhiều vào không thì Bob bé quá, không đủ tiêu chuẩn vào lớp Một đâu. Bob nói rất chậm rãi và rành rọt để mẹ kịp nhận thức đúng vấn đề:
- Con không BÉ. Con chỉ GẦY thôi. BÉ có nghĩa là vừa NHỎ vừa THẤP, nhưng con không thấp!

--------------
Bob không thích học, buổi tối, mẹ có bảo Bob đi học bài thì Bob hay thắc mắc:
- Tại sao con ban ngày đi học rồi, buổi tối về vẫn học bài mà bố ban ngày đi học, buổi tối cô giáo không giao bài cho bố à, bố cứ xem ti vi thế nhỉ!

--------------


Buổi tối cả nhà ăn cơm. Anh Bim đố Bob nhiều phép tính, có cả phép tính cộng hàng nghìn, vậy mà Bob tính nhẩm được. Bố mẹ ngạc nhiên lắm vì không dạy cho Bob! Bố mới khen Bob thật là thông minh! Cả bố mẹ chắc mẩm thằng bé sẽ sung sướng lắm, ngượng nghịu bẽn lẽn giống kiểu anh Bim. Ai dè, chưng hửng khi thấy Bob thả tõm 1 câu:
- Con nghĩ thế nào thì con trả lời thế thôi! Nếu mà mình biết mà không nói ra thì chả ai biết là mình thông minh!


 

Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

Trung thu 2013

Trung thu năm nay, Bim Bob thích ăn bánh dẻo từ rất sớm, từ rằm tháng 7 cơ! Nhưng mẹ chả dám mua ở ngoài, mẹ bảo là bánh trung thu phải để giành đến tết trung thu cơ, đến lúc đó mẹ mua cho mà ăn. Mẹ hứa thế vì nghĩ sẽ mua ở mấy hàng cổ truyền về cho Bim Bob!
Nhưng ở hiền gặp lành nên mẹ chả phải đến mấy hàng cổ truyền xếp hàng chầu chực, mẹ chỉ lên blog là gặp các mẹ khéo tay hay làm, có ngay mẹ Cosbe luôn có thú vui và niềm đam mê là chui vào bếp! Thế là Bim Bob tha hồ ăn bánh dẻo hàng handmade 100%. Mẹ yên tâm tuyệt đối! Cảm ơn mẹ Cosbe và Cosbe nhiều nhé! Cosbe còn làm bánh dẻo hình Kitty tặng anh Bim và Bob, lại còn cả một ngôi sao nhỏ xíu xinh xắn mà Cosbe bảo "tặng anh Bob cho đẹp"! Ngôi sao đấy là Cosbe giữ từ hồi sinh nhật em Dế đấy!
Bim Bob mang biếu ông bà nội, ông bà ngoại, cả 2 bên ông bà đều rất thích và ngưỡng mộ mẹ Cosbe, đảm đang khéo léo! Bim Bob thì ăn hết một lượt rồi, đến sát ngày trung thu, Bim Bob lại đến ăn chực thêm một lượt nữa ở nhà Cosbe. Bim Bob chỉ thích ăn bánh dẻo nhân đậu xanh thôi, thế mà cô Vân chuyên làm bánh nướng cũng chiều làm đúng sở thích nhé! Đến nhà Cosbe, ccô Vân tặng 4 cái thì Bim Bob bóc ăn luôn mỗi anh em 1 chiếc, lại còn đòi cô Vân bóc thêm 1 chiếc bánh dẻo nữa! Cô Vân rất là thán phục về độ tiêu thụ hàng cô của Bim Bob. Tối đó, trung thu mẹ bày cỗ, có cả bánh của cơ quan bố, Bim Bob còn chia nhau xơi thêm chiếc nữa còn bố Bim Bob ăn bánh nướng cô Vân! Hi hi! Cô Vân đắt khách quá! Bim Bob ăn bánh ở nhà bà nội, bánh của cơ quan bố mang về và bánh nhà em Cosbe làm thì nhận xét: Thích bánh của Cosbe nhất, vỏ trắng cũng ngọt, mà nhân cũng ngọt vừa! Nhà Bim Bob cảm ơn nhà Cosbe nhiều lắm nhé! Với khách hàng tiềm năng thế thì mẹ con Cosbe chịu khó phát huy nhé! Mà anh Bim bảo lần sau con bảo cô Vân cho cả trứng vào bánh dẻo nữa, con thích ăn trứng cô Vân ạ!

 Bánh về đến nhà chả kịp chụp đã vội ăn hết rồi, mẹ Cosbe ạ! Còn mỗi cái bánh nướng bày cỗ tết trung thu đây!



------------
Tối hôm trước Bim Bob đi phá cỗ trong xóm! Hôm trung thu, phá cỗ ở trường. Mẹ lười, định chả bày cỗ đâu, nhưng thấy Bim Bob thích quá nên lại bày ra, để Bim Bob rủ mấy bạn hàng xóm và anh Ỉn chị Nghé sang phá cỗ.  
Cỗ chẳng có gì, mấy loại hoa quả rất đặc trưng mùa thu: Cốm, hồng đỏ, hồng ngâm, bưởi và mấy loại nho, táo, quýt. Mà chẳng có tấm ảnh nào chụp cả mâm cỗ nhỉ! Mải phá cỗ hơn! Hi hi!Tặng mấy bạn ở xa như nhà Nhím Sóc, cô Sóng thứ mà xa Hà Nội khó tìm này:



 ------------
Trung thu ở trường của Bim Bob

Chiều hôm trước, mẹ đón 2 anh em về, Bim đã lên danh sách các thứ đồ mà Bim phải mang đi để góp vào tổ mình thi bày mâm cỗ trung thu trong lớp. Bob thì bảo con chỉ cần mang mặt nạ và 1 loại quả gì đó thôi mẹ ạ! Mẹ hỏi Bob thích quả gì thì Bob bảo mẹ mua  cho con quả xoài, nhưng mẹ bảo Bob chọn một loại quả gì của mùa thu đi chì 2 mẹ con chọn quả bưởi!
Thế mà hôm sau, mẹ đến lớp Bob, cùng cô giáo và vài mẹ khác bày mâm cỗ trung thu cho các con thì ôi trời, đủ các loại quả: bưởi, xoài, na, cam, quýt, nhãn, chôm chôm, bòn bon, táo, ổi, đu đủ, dứa, táo tây, hồng, thanh long, dưa hấu, ... đủ các loại quả! Hi hi, mỗi bạn một loại quả, lớp 55 bạn thì thế cũng đúng nhỉ!




Mâm cỗ của lớp Bob đây! Và còn bao nhiêu bàn xung quanh nữa!


  Bob bảo con nhìn thấy mẹ đến lớp con để bày đấy, nhưng con không chạy ra chỗ mẹ! Thảo nào mãi sau, lúc các bạn ra bàn ngồi mẹ tìm mãi mới thấy Bob!



Bob ngồi cạnh bạn Yến Vy, bạn ấy yêu nhỉ!



Lúc sau, còn có múa lân, các bạn chạy nối đuôi dài theo ông địa và Kỳ lân, rất hào hứng và phấn khích!







 ---------------
Trung thu trong lớp của anh Bim thì khác hẳn!
Lớp Bim lớn rồi, nên các bạn tự tổ chức!


4 tổ thi bày mâm cỗ trung thu với nhau! Nhìn mâm cỗ của các bạn mới thấy các bạn ấy ngộ nghĩnh và nhiều ý tưởng thế nào! Nhiều ý tưởng đáng yêu lắm ý!



 







Cô Chi phân vân chẳng biết trao giải thưởng cho các bạn ấy như thế nào cả với mâm cỗ trung thu của các tổ đây!
Mâm cỗ của các bạn Tổ 4 này:

 
 
 Mâm cỗ của Tổ 3 này (tổ của Bim đấy)!

  
Mâm cỗ của Tổ 1 này (quả dưa hấu là của một bạn trai tự tỉa đấy, bạn ấy khéo tay chưa!!)

 Còn đây là mâm cỗ của Tổ 2, được giải nhất đây, các bạn ấy bày gọn gàng và có ý tưởng, chủ đề rõ hơn hẳn nhỉ!






 
 Xong phần thi bày mâm cỗ thì các bạn ấy tổ chức trò chơi
Các bạn ấy có cả kịch bản hẳn hoi (kịch bản viết ở quyển vở dặn dò của Bim, xong buổi là Bim quên luôn vở ko mang về. Hi hi. Vui quá!) MC của ngày hôm nay đây:





Hí hí, chú Cuội. 
Mẹ đến lớp Bim cũng chả tìm thấy Bim đâu! Hỏi cô giáo mới biết các bạn đang chuẩn bị kịch bản!
  
Chị Hằng này

 Chú Cuội với chị Hằng kề vai sát cánh bên nhau::)))
 
Gì mà chăm chú thế nhỉ! Hóa ra là đố các bạn các câu hỏi, xong rồi xem đáp án xem các bạn có trả lời đúng không!
 Các bạn ấy gọi được cả Kỳ lân đến vui trun


 Xong trò đố vui thì các bạn ấy được xem múa lân này:









 Và tưng bừng nhất là đến màn phá cỗ!




Tổ nào, tổ nấy là cụng ly, zô zô ác liệt!





 

Mẹ cũng zô zô ác liệt với các bạn! Tíu tít hết mâm nọ đến mâm kia. Zô cùng các bạn, lại ngắm những khuôn mặt rạng rỡ thế, mẹ cũng thích trung thu, Bim Bob ạ!
Các bạn trong lớp Bim

 Mai Chi

 Vũ - Bim - Trang - Thành



 Quốc Việt


 Nhật Anh


 Thu Hà


 Trang
Bình Minh


 Yến

 



 Một trung thu vui tưng bừng Bim Bob nhỉ!