Nói chuyện cùng con
Con là gì?
Con có biết không?
- Là sớm nhớ, chiều mong
- Là lo âu, tưởng vọng
- Là góp nhặt, tảo tần
vị mặn mòi cuộc sống
- Là bến đợi của thuyền
trong bão táp phong ba
- Là con đường xa ngái của mẹ cha ...
Con là gì?
Con đã nghĩ ra chưa?
- Là tiếng lặng giữa ồn ào cuộc sống
- Là áng mây giữa trời thu mơ mộng
Cho mẹ càng nhìn, càng chơi vơi!
Con là gì?
Con gái bé bỏng ơi
Đã khi nào, con hỏi mình câu ấy?
Con có biết,
đứng trước bà cũng vậy
Mẹ nghẹn ngào trước ánh mắt lo âu
Môi ngập ngừng, chẳng nói nổi gì đâu
Thảng thốt nghĩ, con là gì của mẹ?
(Mẹ khao khát mình vẫn còn thơ bé
Để bà vỗ về tha thứ, yêu thương ...).
Con là gì?
nay tóc mẹ điểm sương
Con là gì?
nay mẹ đã lưng còng, gối mỏi
Con là gì?
xát lòng ta câu hỏi
Trước ánh nhìn của mẹ chiều nay!
13/12/2002
Con gái lớn tướng rồi, gái 2 con rồi mà mỗi chủ nhật về nhà, vẫn ùa vào lòng mẹ, ôm ấp, hôn hít, như trẻ con; lại còn giả giọng nũng nịu như còn bé bỏng lắm và mẹ cũng giả giọng cưng nựng, dỗ giành, rồi 2 mẹ con cười rũ vì trò diễn tuồng. Nhưng con vui, thật đấy, mẹ cũng thế, đúng không mẹ? Con vẫn thích những giây phút như thế!
Con gái, cũng gánh vác, cũng lo toan cho một gia đình riêng, dù nhiều lúc không muốn mẹ phải nghĩ ngợi, phải buồn, cũng vẫn chẳng thể giấu lòng mình với mẹ, vì chỉ một ánh mắt con thôi, chỉ một sự im lặng cũng đủ để mẹ hiểu và thương con gái! Con vẫn luôn mong mãi mãi được bao bọc, được yêu thương như thế!
Con gái, dù là con gái của mẹ, nhưng cũng có khi an ủi mẹ, dỗ giành mẹ, để mẹ bớt rơi nước mắt, đỡ suy nghĩ!
Con đã biết, con là gì của mẹ như mẹ giãi bày với con. Nhưng chính bản thân con, nhiều khi tự hỏi mình câu ấy mà không thể nào tìm được câu trả lời cho rành rẽ. Nhiều khi, nghĩ về mẹ, con cứ thảng thốt, vì đôi khi thấy mình bất lực, trước tuổi già của mẹ, trước những sóng gió của cuộc sống mà con không có cách nào che chắn được cho mẹ.
Thế nên, nhiều khi con cũng xao xác lòng tự hỏi "con là gì của mẹ?" , mẹ ơi!!!